Vạn vật trong tự nhiên đều vận hành theo quy luật của nó. Con người cũng vậy, dù chúng ta là ai, nam hay nữ, già hay trẻ, giàu hay nghèo… cũng vẫn phải chịu sự chi phối của các quy luật tự nhiên tồn tại khách quan.
Cuộc đời con người cũng giống như trong tự nhiên vậy, lần lượt trải qua bốn mùa xuân, hạ, thu, đông.
+ Mùa xuân, mùa của hành động và cơ hội.
+ Mùa hạ, mùa của nuôi dưỡng và bảo vệ.
+ Mùa thu, mùa của gặt hái thành quả.
+ Mùa đông, mùa của nghỉ ngơi, biết ơn, và chuẩn bị cho mùa xuân mới.
Một điều chúng ta cần lưu ý không phải ta gieo hạt giống lành là sẽ gặt hái quả ngọt ngay mà phải cần một thời gian dài, thậm chí rất dài. Tâm tánh lành, việc làm thiện, hành động tốt của chúng ta cũng có thể chưa thấy ngay kết quả mà sẽ như giọt nước từ bi giúp hạt giống lành sinh sôi, phát triển và đơm hoa quả ngọt hạnh phúc khi đủ duyên. Nghĩa là trong cuộc sống chúng ta làm một việc thiện không nên vội vã chờ mong kết quả tốt để đến lúc chưa thấy quả mà tâm đã lung lay dẫn đến tiêu cực. Và nghiệp không phải là cái gì đó an bài cố định, không truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác mà một khi đủ duyên mới sẽ thay đổi nghiệp cũ. Do vậy, thay vì chấp nhận buông xuôi trước khó khăn, khắc nghiệt của cuộc sống, chúng ta phải luôn cố gắng, nỗ lực hết mình, lần thứ nhất không thành công thì tiếp tục lần thứ 2, lần thứ 3… Hãy luôn nhớ rằng cái gì mạnh sẽ át cái khác và giành phần thắng.
Hãy am hiểu đặc tính từng mùa, hãy biết mình phải làm gì, hãy cần mẫn và kiên nhẫn, để mỗi mùa đều hoàn thành đúng nhiệm vụ của nó và đem lại vẻ đẹp cho cuộc sống con người.